Tôi nghĩ anh chỉ hơi tính toán và chặt chẽ tiền bạc thôi, nghĩ bụng anh cũng không chơi bời gì, giữ tiền cũng là để cho gia đình. Không ngờ anh còn xấu bụng tới mức nghi ngờ mẹ vợ. Anh nhìn xem cái nhà này có gì đáng giá để tôi dấm dúi cho mẹ mang về? Mà mẹ tôi cũng chẳng bao giờ tham lam của các con!

Hóa ra là vậy, nghĩ lại việc mình giật bọc đồ mà tôi thấy ê chề hổ thẹn. Thấy vợ phải tiết kiệm quá, tôi cũng rất áy náy. Tôi không phải người mua sắm, chi tiêu trong nhà nên không nắm được giá cả, chẳng ngờ vợ phải mượn đồ sơ sinh cũ cho con. Nghĩ đến điều đó tôi không thoải mái chút nào, phần vì tủi thân cho con, phần lại lo dùng đồ cũ không tốt.888

Đến tôi là người lớn còn chẳng thích đi xin lại quần áo cũ mặc. Không rõ trẻ sơ sinh dùng lại đồ cũ có nên không?